Dù muốn hay không, sẽ có ngày bạn bỗng dưng muốn khóc, chẳng tại ai, cũng không vì cái gì cả!
- Đối thoại trực tiếp. Trực tiếp ở đây được hiểu là mặt-đối-mặt (gặp trực tiếp, nhắn tin, gọi điện thoại), đề cập thẳng vào vấn đề. Bạn cần trình bày một cách bình tĩnh, rõ ràng, ôn hòa và biết tôn trọng, lắng nghe đối phương. Mục đích chính nhằm để các bên hiểu ý nhau, tránh dẫn đến hiểu lầm đáng tiếc (dù cãi nhau thì vẫn phải hiểu ý nhau rồi mới cãi chứ hả :v). Hãy nhìn nhận lại vấn đề, đôi khi sự việc trước mắt không phải là nguồn cơn mà chỉ là giọt nước tràn ly.
- Nói ít lại. Khi đang buồn bực, tức giận, tốt nhất đừng nên nói nhiều. Vì bạn sẽ chẳng biết được lời lẽ lúc đó mang tính sát thương đến mức nào. Người bị tổn thương, không nên tổn thương người khác.
- Tập trung vào công việc. Hãy dành thời gian buồn bã sau khi bạn bước ra khỏi công ty. Đừng để bất cứ điều gì ảnh hưởng đến sự tận tâm và chuyên nghiệp của bạn trong lúc làm việc.
- Tâm sự với một ai đó. Tất nhiên, không phải ai cũng sẵn sàng dành thời gian để lắng nghe câu chuyện của bạn, nhưng nếu có, thì thật tuyệt! Được nói và được hiểu giúp bản giải tỏa năng lượng tiêu cực.
- Đừng bao giờ nghĩ rằng: Nếu không có tôi thì mọi chuyện thật tệ! Vì chắc chắn, thiếu bạn, thì mọi thứ vẫn ổn thôi. Tỉnh táo lại! Bạn không phải là tất cả! Tôi biết, có khi bạn cảm giác chuyện mình đang gặp phải rất đỗi lớn lao, quan trọng, như thể nó bỗng lớn thành con quái vật ngang tàng đang ngồm ngoàm tinh thần của bạn nhưng đối với mọi người xung quanh thì chẳng to tát mấy! Bạn thân mến, hãy bình tĩnh.
- Đong đếm lại cảm tình. Nếu vấn đề xuất phát giữa người với người thì giờ đây bạn đã biết được mức cảm tình của đối phương. Dù bạn chưa hề đòi hỏi người khác sẽ đối xử với bạn như cách bạn đã làm với họ, nhưng cũng đừng quá hụt hẫng. Ngoài Chúa Trời và ba mẹ, chẳng ai trao cho bạn thứ tình yêu Agape chẳng hề tính toan, vụ lợi. Hãy chấp nhận và trưởng thành lên. Đã đến lúc bạn quyết định tái phân bố cảm tình để cảm thấy thỏa lòng hơn. Khôn ngoan lên!
- Nếu muốn khóc, hãy khóc. Trên đường tan làm, lúc tắm, khi ngủ. Bất cứ nơi nào bạn cảm thấy được tự do và thoải mái, hãy khóc đi, vì chẳng ai để ý hay biết cả. Uất ức trong lòng sẽ vơi đi phần nào.
- Nghe một bản nhạc bạn yêu thích.
- Uống nhiều nước lọc.
- Chơi thể thao. Để những thứ tiêu cực túa ra cùng dòng mồ hôi mướt mát.
- Quyết định khoảng thời gian bạn sẽ buồn. Nghe có vẻ hơi vô lý, nhưng bạn không thể cứ buồn bã như thế mãi. Tươi tỉnh lên, thời gian đang trôi qua, chẳng ai rảnh mà để ý đến bạn hoài :v Thiệt!
- Nếu ở nhà, tôi sẽ lật một trang bất kỳ trong Kinh Thánh, đọc trọn phân đoạn và dành thời gian suy gẫm. Nếu ở chỗ làm, tôi sẽ nhắn tin cho một người chị, và hỏi rằng: Hôm nay chị có câu Kinh Thánh nào dành cho em?
Giữ gìn và nuôi dưỡng phần tích cực bên trong bạn
Nếu bạn nhận thấy rằng tử tế với người khác chẳng đem lại lợi gì cho mình ngoài việc bị chối bỏ hoặc tổn thương, đừng để kiểu suy nghĩ như vậy làm bạn thay đổi con người thật sự của mình. Nếu bạn là người chín chắn và làm những điều tốt đẹp, đừng dừng lại chỉ vì người khác không nhìn ra được sự tử tế nơi bạn. Cách họ phản ứng hoặc họ không đáp lại là chuyện của họ, không phải của bạn. Bạn đừng thay đổi. Chính họ mới cần thay đổi. Hãy giữ con người tử tế trong bạn.
For those that feel that being kind hearted to people got you nothing but rejection and hurt, do not let that change the person that you are. If you are a thoughtful person who does nice things, don’t stop just because these people failed to see the goodness inside you. It’s their reaction or lack of response that is the problem, not yours. Don’t change yourself. They need to change. They need to work on themselves. Keep being the wonderful kind you. – Brigitte Nicole